“Khi mở lời, tôi không ngại ngần gì hết. Đơn giản lúc đó tôi quá mê hát rồi”.
Tham gia với vai trò khách mời trong talkshow Lần đầu tôi kể, Quang Lê đã có những chia sẻ rất chân tình khi đề cập đến khoảng thời gian khởi nghiệp bằng con đường ca hát chuyên nghiệp tại hải ngoại, với muôn vàn khó khăn thử thách.
Quang Lê nhớ lại quãng thời gian nài nỉ bầu show để được hát.
– Cảm giác của anh như thế nào khi phải mở lời, thậm chí là nài nỉ để được xuất hiện trên sân khấu trong những ngày đầu mới vào nghề?
Khi mở lời, tôi không ngại ngần gì hết. Đơn giản lúc đó tôi quá mê hát rồi, chỉ cần được xuất hiện trên sân khấu là thấy vui.
Nhưng cũng phải chờ đợi một thời gian rất dài, tôi mới có lần xuất hiện đầu tiên trên sân khấu. Nhưng thời điểm đó tôi chỉ được sắp xếp lên hát ở cuối chương trình, khi mà khán giả đã về vãn, có khi chỉ còn 60 – 70 người.
Tuy vậy, sau mỗi chương trình như vậy, tôi càng nhận được sự tin tưởng từ những người làm tổ chức. Sau đó những lời mời đi hát đầu tiên cũng xuất hiện.
– Chắc hẳn những ngày bắt đầu khởi nghiệp ca hát Quang Lê đã nhận được rất nhiều lời khen cho chất giọng ngọt ngào của mình. Lời khen nào là đáng nhớ và tạo cho Quang Lê nhiều động lực nhất?
Hồi nhỏ, khoảng 4 – 5 tuổi gì đó, tôi hay được dì ruột là sư cô Thích Nữ Diệu Chơn dẫn đi đến nhiều chùa ở Huế để hát. Mỗi lần như vậy, tôi lại được các sư cô, các phật tử trong chùa khen là “giọng ca có triển vọng”.
Dù còn nhỏ và chưa hiểu “triển vọng” là như thế nào nhưng đó lại là lời khen mà tôi nhớ nhất và tạo cho tôi động lực theo đuổi con đường ca hát từ khi còn nhỏ.
– Vậy anh có bị chê bao giờ không?
Có chứ. Thời điểm khởi nghiệp ca hát ở hải ngoại, người chủ ở phòng thu đầu tiên có nói một câu khiến tôi nhớ tới bây giờ: “Sao em hát mà em lấy hơi như con trâu vậy?”.
Bạn biết đó, đó là thói quen lấy hơi tôi được dạy khi còn đi học trong lớp luyện thanh ở Mỹ. Khi mới học hát, tôi phải hát chay chứ làm gì có micro. Vì vậy, khi hát phải lấy hơi thật mạnh để khi bung ra giọng hát đủ lớn để cả phòng học có thể nghe thấy.
Có người hỏi, duyên cớ để tôi gặp được những người như ông chủ phòng thu này. Thực sự là tôi đi xin. Đời tôi là đi xin thôi! Nhiều khi cái chữ “xin” này là cơ hội mà nhiều người không biết nên người ta bỏ qua nó thôi.
Quang Lê không ngại chia sẻ quá khứ đi hát không thuận lợi của mình.
– Khoảng thời gian 6 năm học về âm nhạc ở Mỹ có ảnh hưởng như thế nào đến sự nghiệp của Quang Lê?
Nó có ảnh hưởng rất lớn đối với sự nghiệp của tôi. Nếu không có khoảng thời đó có lẽ Quang Lê vẫn chỉ là một ca sĩ hát theo bản năng mà thôi. Tôi luôn coi mỗi lần nên sân khấu là một lần đi “đánh trận” vì vậy lúc nào cũng luôn nỗ lực hết mình.
Quãng thời gian được học hành bài bản về âm nhạc đã giúp tôi tự tin hơn rất nhiều mỗi khi xuất hiện trên sân khấu và đó là điểm khởi đầu cho những thành công.
– Làm sao để anh có được chất giọng ngọt ngào và truyền cảm như bây giờ?
Thờ điểm đầu mới đi hát tôi cũng bị “la” nhiều lắm vì cách hát nhấn nhá quá, khác hẳn so với những nghệ sĩ lớn đang nổi tiếng lúc bấy giờ.
Có lẽ lúc đó tôi còn trẻ quá nên lại có ý nghĩ muốn làm điều gì đó mới lạ hơn so với người khác. Tuy nhiên cũng chính vì mà bị nhiều người nghệ sĩ lớn không hài lòng.
– Cảm ơn anh về những chia sẻ!
Tuấn Trần (lược ghi)
Theo Dân Việt