Ca khúc duy nhất Đàm Vĩnh Hưng hát về mẹ để ‘cảnh tỉnh’

Mr. Đàm chia sẻ khi hát ca khúc “Mẹ”, anh mong muốn lay động cảm xúc của mẹ và cảnh tỉnh bà, tuy nhiên mọi thứ lại không hề dễ dàng.

Trưa 14/12, ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng bất ngờ công bố sự việc mẹ của mình là bà Trần Thị Thọ đang mắc một số nợ rất lớn. Suốt nhiều năm, anh phải trả số tiền nợ gần 20 tỷ đồng và đến hiện tại, mỗi tháng vẫn phải góp tiền lãi 500-600 triệu đồng cho gần 40 chủ nợ.

Lúc này, ngoài căn nhà ở quận 10 (TP.HCM), Mr. Đàm cho biết anh không còn bất cứ tài sản nào.

Vì không thể chịu đựng thêm, Đàm Vĩnh Hưng quyết định lên tiếng để có thể chặn lại viễn cảnh được anh ví như “khối u bệnh hoạn” này cũng như gửi lời cảnh báo đến mọi người, không trở thành nạn nhân của mẹ anh.

Trong hơn 20 phút tâm sự thông qua trang cá nhân, Mr. Đàm còn nhắc đến trong kho tàng gần 1000 bài hát mà mình từng trình diễn, anh chỉ hát duy nhất một bài về mẹ là sáng tác của nhạc sĩ Phú Quang có tên Mẹ.

Giọng ca Say tình chia sẻ khi hát ca khúc này, anh mong muốn lay động cảm xúc của mẹ và cảnh tỉnh bà, tuy nhiên mọi thứ không hề dễ dàng.

img_5952
Mr. Đàm chia sẻ khi hát ca khúc này, anh mong muốn lay động cảm xúc của mẹ.

Ca khúc Mẹ có giai điệu và ca từ đầy sâu lắng, được Đàm Vĩnh Hưng nhiều lần trình diễn trong các đêm nhạc từ sự kiện lớn cho đến các sân khấu phòng trà.

Đặc biệt, trong một lần đến thăm trại giam Phước Hòa (Tiền Giang) vào năm 2015, anh thể hiện ca khúc này để tặng các phạm nhân, mong họ hối cải, sớm được trở về trong vòng tay của mẹ. Tiết mục này khiến nhiều người bật khóc.

Với riêng tác giả Phú Quang, ca khúc Mẹ được nhạc sĩ phổ nhạc từ bài thơ cùng tên của nhà thơ Hồng Thanh Quang. Ca khúc cũng có ý nghĩa rất đặc biệt bởi ông sáng tác khi mẹ đã ra đi mãi mãi.

Vì vậy mà những kỉ niệm, những đau đáu và cả sự dằn vặt được đặt nặng trĩu trong từng giai điệu. Ca khúc cũng là một món quà để ông dành tặng riêng cho mẹ nơi thế giới bên kia.

 Mẹ

(Lời thơ: Hồng Thanh Quang)

Mẹ là người đầu tiên,
Là người đàn bà mãi mãi,
Không bao giờ phản bội
Ngay cả khi con ngu dại một đời,

Còn mãi với con lời ru ngày xưa ấy,
Còn mãi với con vòng tay mẹ âu yếm.
Mẹ là người đầu tiên,
Là người đàn bà mãi mãi,
Không bao giờ phản bội
Ngay cả khi con ngu dại một đời,

Bây giờ mỏi cánh phiêu du,
Con tìm về chốn cũ,
Bây giờ mẹ đã khuất xa,
Chỉ còn gặp trong giấc mơ.
Để từng chiều lại nghe
Lòng cồn cào thương nhớ,
Con gọi thầm mẹ ơi mẹ ơi.

Phương Giang

Theo Zing