Chàng nhạc sĩ nổi tiếng cho rằng, Lệ Rơi đã khiến các học trò của anh biết đi vào chất lượng hơn là tìm đám đông tung hô mình.
Nhạc sĩ Lê Minh Sơn. Ảnh: N.T. |
– Thế còn bài toán bi kịch của chính anh khi đưa ra những sản phẩm tử tế nhưng bị xa lạ với người nghe? – Đường đi của tôi từ trước đến nay vẫn thế. Số ít luôn là điều vĩ đại bởi chỉ có số ít mới nuôi được số đông. Mình làm về văn hóa thì hãy làm từ những điều nhỏ nhất. Tôi chưa bao giờ bi kịch vì không có đám đông bởi con đường của tôi là thế. Mỗi năm một sản phẩm, một liveshow và bán hết bay vé, được sống, được nuôi dưỡng. Thế là sướng lắm. Cứ thấy thiếu thì mình làm. Đó là cái thiếu theo góc nhìn của mình chứ không phải thiếu theo góc của thiên hạ. – Số ít nuôi số đông còn cái gì nuôi số ít? – Đó là trí tuệ, là phẩm cách, sự sắc sảo và tư duy hơn người. Tôi rất mê bóng đá, nói về bóng thì tại sao đội U19 lại thành công như vậy? Đó là sự âm thầm của bầu Đức, nếu ông ấy cũng chạy theo thành tích, mua những cầu thủ giỏi nhất về, có giải vô địch chẳng để làm gì cả. Khi bầu Đức mời huấn luyện viên của Arsenal sang, ông bị vị này mắng cho một trận và bảo phải đi đào tạo thế hệ trẻ. Âm nhạc cũng thế, phải giáo dục từ bé. Văn hóa nghệ thuật chẳng có gì cao sang cả, những đứa bé được tiếp xúc văn hóa nghệ thuật từ bé, tâm hồn nó sẽ khác hoàn toàn. – Anh nghĩ sao về việc, các cô bé, cậu bé của The Voice Kids đang hát những bài người lớn? – Tôi cũng đau xót chứ. Tôi xem quán quân The Voice Kids hát bài Đá trông chồng của tôi mà trào nước mắt. Không phải vì nó hay mà vì chát quá. Chúng ta đã bỏ quên hẳn một mảng nhạc thiếu nhi mà chỉ chìm đắm vào “anh yêu em triền miên khao khát ngất ngây đắm say”, tự chúng ta đẩy mọi thứ lên thành vô lý rồi để nó vỡ. Văn hóa đang vỡ như bóng đá, vì có ai đào tạo giáo dục đâu. – Và vì vậy nên mới có Lệ Rơi? – Tôi nhìn trước vấn đề Lệ Rơi xảy ra từ cách đây khoảng 10 năm rồi, càng tránh được bao nhiêu càng tốt. Những người Việt đang tham gia văn hóa nghệ thuật đều nhầm lẫn rất lớn giữa sự quen mặt và sự nổi tiếng. Ông Beethoven chết hàng trăm năm nhưng chúng ta vẫn nhớ. Lệ Rơi ầm ầm trên các phương tiện truyền thông, ai cũng biết mặt nhưng để lại chút gì về nghệ thuật cũng không có. Có một điều tôi phải cám ơn Lệ Rơi ghê gớm. Tôi bảo các học trò, các đồng nghiệp trẻ: Các em có hát, có bán đĩa các em cũng không bao giờ có lượng câu view khủng khiếp như anh Lệ Rơi. Các em có cần đám đông như đám đông của Lệ Rơi không? Tất cả các bạn trẻ sau khi có trường hợp Lệ Rơi thì nghe tôi hơn. Trước đây, tôi nói không ai nghe, ai cũng thích đám đông, không ai nghe Lê Minh Sơn là: “Hãy tập trung đánh số ít bởi số ít mới nuôi sống em”. Một sản phẩm âm nhạc ra mắt, phải trên cả tình yêu người ta mới mua, nếu người ta không yêu mình thật sự, có cho người ta cũng chẳng thèm nghe. – Nhưng không chỉ Việt Nam mới có Lệ Rơi. Anh chàng gốc Á hát thảm họa tại American Idol hay anh chàng Ấn Độ hát dở vẫn kiếm hàng chục nghìn đô, anh nghĩ sao? – Đó là sự làm trò của nhà sản xuất với đám đông hiếu kỳ. Tôi cũng là nhà sản xuất nhưng tôi không suốt ngày nhăm nhăm xem có gì dị hợp quái đản để đưa lên. Tôi làm tất cả mọi việc xuất phát từ nhu cầu chia sẻ. Tôi không kỳ vọng gì. Điều đó làm tôi thoải mái bởi tôi chẳng bao giờ thất vọng. Tình yêu cũng nên như thế.